Xong việc, vào phòng, thấy Tưởng Thiệu ngồi trên xe lăn nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, nàng liền hỏi: "Ngươi muốn ngủ sao?"
Tưởng Thiệu nhìn chằm chằm khuôn mặt đỏ bừng của nàng, vành tai liền đỏ lên.
Hắn biết Tôn Vân chắc chắn mệt mỏi, cũng không phải là ban ngày ban mặt muốn làm gì, nhưng cũng không kiềm chế được tim đập nhanh hơn.
"Ngủ!" Cuối cùng hắn cũng thốt ra một chữ.
Tôn Vân giúp hắn cởi áo ngoài, còn nàng thì nhanh nhẹn giúp Tưởng Thiệu cởi giày.
Nàng cúi người xuống một cái, Tưởng Thiệu đã ngửi thấy mùi hương trên người nàng, là một mùi thơm thoang thoảng của quýt.
Rất dễ chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play