Mạc Vô Hối kinh ngạc, như suy tư gì nói: "Tiểu Thanh ca ca, huynh thật nhạy bén ở vài chỗ kỳ quái, nhưng đồng thời, ở vài chỗ khác lại rất chậm tiêu."
Lý Thanh Nguyên mặc đạo bào, liếc Mạc Vô Hối, tò mò hỏi: "Ta chậm tiêu ở chỗ nào?"
Mạc Vô Hối im lặng, một lát sau mới nhỏ giọng: "Trên tình cảm."
Lý Thanh Nguyên ngẩn người, dường như chưa từng nghĩ tới chuyện này. Nghe đối phương nói vậy, đầu óc hắn thoáng chốc trống rỗng.
Tình cảm... Là thân tình, hữu nghị sao? Hắn khẽ nhíu mày, nghĩ bụng hắn chậm tiêu ở những tình cảm này chỗ nào?
Mạc Vô Hối rốt cuộc nhìn qua, nhìn chăm chú vẻ hoang mang của Lý Thanh Nguyên, môi mím nhẹ, rồi bỗng giương lên, cười: "Chính huynh khó tự nhận ra."
Lý Thanh Nguyên càng thêm hoang mang, khi hoàn hồn, nam nhân kia không biết từ lúc nào đã ở ngay trước mắt, ôm chặt hắn. Hắn ngâm mình mấy tháng trong thần tuyền lạnh lẽo, đột nhiên tiếp xúc thân thể ấm áp như vậy, bất giác ôm lại đối phương, tay phải nhẹ vỗ lưng cứng rắn mà phập phồng kia, suy nghĩ phiêu xa, bỗng nhớ tới đối phương từng nói một câu, bảo là vì hắn mới luyện thể.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT