Giờ phút này, khi nghe thấy tiếng xe ngựa và tiếng đối thoại ở phía xa, Kế Duyên cũng dần tỉnh táo lại từ trạng thái nửa tỉnh nửa mê.
Nguyên nhân là do hắn tự giác lần tu luyện này đã kéo dài một khoảng thời gian, dù trạng thái tu luyện ít tiêu hao, thân thể cũng đã đói khát khó nhịn. Mặt khác, Kế Duyên còn nghe được thanh âm quen thuộc.
Chính là gã người hầu Vệ Cùng, trước kia trên thuyền lớn có công tử say rượu rơi xuống nước, tiếng gã quát mắng người chèo thuyền chính là hắn.
Kế Duyên và vị công tử kia bất quá chỉ gặp mặt một lần, tự nhiên không có ý định nhất định phải gặp hắn. Có điều, Kế Duyên cảm thấy vẫn nên gặp vị công tử phú gia này một lần.
Không vì bản thân, chỉ là nghĩ đến một con Thanh Ngư lớn. Con Thanh Ngư đó có thể cứu vị công tử này, trước kia hẳn cũng từng cứu những người khác. Tinh quái thiện lương như vậy, rốt cuộc cũng nên có chút hồi báo, mà vị công tử này lại là người có năng lực làm ra hồi báo đó.
Cho nên, nhân lúc xe ngựa phía trước chưa tới, Kế Duyên đứng dậy, giũ nước trên người, nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi cây.
Dù là ban ngày, nhưng nơi đây sương mù dày đặc, tầm nhìn không quá hai trượng. Kế Duyên suy nghĩ một chút, cảm thấy trực tiếp chặn đường không thích hợp, nên men theo ven đường chậm rãi đi tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play