Bất quá, trong một góc nhỏ, Kế Duyên kỳ thật cũng bị một vài người chú ý tới. Vừa rồi, tiểu nhị trong quán rượu dẫn Kế Duyên đi tới góc nhỏ, có thể có không ít người đã nhìn thấy.
Kế Duyên cùng tiểu nhị nói chuyện với âm lượng đều tương đối nhỏ, người bên ngoài nghe không rõ ràng. Cho nên, sự việc diễn ra trong mắt người bình thường là: Một gã hán tử lôi thôi nghèo túng, xấu hổ vì túi tiền rỗng tuếch, tiến vào Hối Khách Lâu mong được ăn cơm. Người trong quán rượu sợ ảnh hưởng đến việc buôn bán, sau cùng đành dẫn gã này tới một góc nhỏ.
Chỉ nhìn bề ngoài, cho dù ai cũng không thể ngờ Kế Duyên lại gọi một bàn lớn đồ ăn. Đoán chừng cũng chỉ là màn thầu với nước sôi, có thêm chút rau muối đã là nhiều lắm rồi.
Tự nhiên, cũng có người lại khe khẽ bàn tán về Kế Duyên, trong lời nói có nhiều từ ngữ như "kẻ đáng thương", "hương vị nặng" các loại.
Đối với điều này, Kế Duyên không để ý. Các ngươi cứ ăn của các ngươi, ta đây không thèm muốn chút đồ ăn thừa cơm thừa trên bàn các ngươi. Nói không chừng, một lát nữa đồ ăn của ta được mang lên, còn khiến không ít người phải kinh ngạc.
Bất quá, trong quá trình chờ đợi, Kế Duyên vẫn luôn lưu ý một chuyện thú vị. Ví dụ như, cách hắn ba, bốn bàn, nơi đó đang có một đạo sĩ mặc đạo bào, xách phất trần ống trúc ngồi cùng một hài tử chừng mười bốn, mười lăm tuổi, cũng ăn mặc theo kiểu đạo đồng.
Đây là lần đầu tiên Kế Duyên nhìn thấy đạo sĩ ở thế giới này. Đương nhiên, đạo sĩ này chỉ là đạo sĩ trong thế tục, không phải cao nhân tu tiên gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT