Tiêu Chính Văn an ủi: “Vy Nhan, em đừng lo quá, sẽ có cách thôi. Em có chắc là Cục giám sát chất lượng không chấp nhận lô vật liệu đó không?”
Khương Vy Nhan hít sâu một hơi, nói: “Vâng ạ, không chấp nhận ba lần rồi, cả ngày hôm nay em ngồi lì ở đây. Trưởng phòng Lý – trưởng phòng Cục giám sát chất lượng còn nói với em, lô vật liệu này không đủ tiêu chuẩn, sẽ không cho chúng ta thông qua, còn bảo em quay về đợi thông báo. Tiêu Chính Văn, anh nói xem có phải trưởng phòng Lý muốn ‘phong bì’ không? Nếu như vậy thì em đưa bao nhiêu thì hợp lý?”
Tiêu Chính Văn cau mày, nói: “Em đã đưa chưa?”
Khương Vy Nhan lắc đầu: “Vẫn chưa ạ, em sợ nhỡ trưởng phòng Lý là người liêm khiết, nếu như em đưa phong bì thì sẽ để lại ấn tượng không tốt lắm”.
“Ừ”.
Tiêu Chính Văn vừa bước lên taxi vừa nói: “Như vậy đi, em gửi danh sách những vật liệu mà em cần cho anh, anh có quen biết với một số người bạn ở Tu Hà, để anh tìm bọn họ hỏi thử, xem có vật liệu dự phòng nào không, sau đó anh sẽ bảo người nhanh chóng đưa tới nhà máy của em”.
“… Cũng chỉ đành như vậy thôi”, Khương Vy Nhan gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play