Tiêu Chính Văn lãnh đạm bế Na Na lên, cười giải thích: “Trong mắt trẻ con, thanh tra cũng là chú binh lính, phải không Na Na?”
Na Na suy nghĩ một chút, nhìn thấy Tiêu Chính Văn đang nháy mắt với mình, lập tức gật đầu, nói: “Vâng ạ”.
Khương Vy Nhan nhíu mày, nhưng cũng không tiếp tục chất vấn.
Sau nửa ngày, Na Na đã ngủ say, Khương Vy Nhan nhìn Tiêu Chính Văn đang ngồi ở bên cạnh, đi tới gần anh, nhỏ giọng nói: “Xin lỗi anh, vừa nãy em kích động quá, anh… không sao chứ?”
Tiêu Chính Văn nhướng mày, nhìn Khương Vy Nhan, tự sờ má mình, cười nói với Khương Vy Nhan: “Anh không sao, anh lại hi vọng ngày nào cũng được em đánh ấy chứ”.
Khương Vy Nhan liếc nhìn anh, hờn dỗi nói: “Dẻo mỏ”.
Sau đó, bầu không khí trầm xuống, dường như giữa hai người không còn chuyện gì để nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT