Ngày hôm đó, sau khi cơn giận với anh trai qua đi, Trương Hạo mới chậm rãi cảm thấy hối hận.
Rõ ràng anh muốn tránh xa Thành Hàn Bân càng xa càng tốt, vậy mà bị anh trai kích động một cái, lại lao thẳng vào tổ của kẻ địch. Nghĩ đến những ngày tới phải đối mặt trực tiếp với đại boss, anh chỉ muốn lăn lộn trên giường mà than thở.
Thế nhưng ngoài dự đoán, sau vài ngày ở Tử Khương Viên, Trương Hạo phát hiện mình không thể thường xuyên gặp Thành Hàn Bân.
Chỉ hôm sau khi anh chuyển đến mới ăn sáng cùng một lần, sau đó anh ta không còn xuất hiện ở khu vườn này nữa.
Trương Hạo tò mò hỏi chú Trung về tung tích của Thành Hàn Bân, nghe xong thì ngỡ ngàng.
Tóm lại là, Thành Hàn Bân rất bận, cực kỳ bận. Là tổng giám đốc một tập đoàn lớn, ngoài giờ làm việc bình thường, anh ta hoặc là tăng ca, hoặc đi công tác, hoặc tiếp khách, thời gian ở nhà ít ỏi vô cùng.
Trương Hạo thở dài, làm tổng giám đốc cũng chẳng dễ dàng gì.
Chủ nhân chính không có nhà, cả khu Tử Khương Viên bọn đầy tớ quanh quẩn bên Trương Hạo, đặc biệt là chú Trung, ngày ba bữa đều chạy đến sân nhà anh, sợ không tiếp đãi chu đáo khách quý.
Là một người lao động bình thường với tinh thần xã hội chủ nghĩa, Trương Hạo vốn không có khái niệm về chủ tớ trong đại gia đình, lại nói chuyện ngọt ngào, không lâu sau đã thân thiết với chú Trung như ông cháu, còn mấy đứa nhỏ nữa, cả khu vườn đều gọi anh từ “ông Trương” thành “tiểu Hạo thiếu gia”.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play