Chương Hạo rõ ràng hiểu, Thành Hàn Bân giờ đang có cảm giác giống như “gần quê mà ngại về”, anh vốn lúc nào cũng lý trí, nhưng khi liên quan đến chuyện của Chương Hạo thì lại trở nên cảm tính.
“Thành Hàn Bân, lát nữa lúc tuyên thệ, cậu đừng khóc đấy nhé.” Cậu kéo tay Thành Hàn Bân, đùa giỡn.
Thành Hàn Bân rút ánh mắt về, đưa tay véo véo má Chương Hạo:
“Chính cậu mới vậy cơ.”
Chương Hạo:
“Vậy lúc nãy cậu đang nhìn gì thế?”
“Anh nhớ đến ngày đính hôn của chúng ta.” Thành Hàn Bân kéo cậu vào lòng, cằm tựa trên vai Chương Hạo, “Lúc đó anh cứ lo, nếu sau này không khiến cậu yêu anh thì phải làm sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play