Đến giờ khai tiệc, khách khứa bắt đầu lần lượt đến nơi, Chương Hạo đi theo Thành Hàn Bân đứng trước cửa đại sảnh để đón tiếp. Việc ghi danh và hướng dẫn đã có người phụ trách riêng, cậu và Thành Hàn Bân chỉ cần xã giao với khách là được, nhưng trong mắt Chương Hạo, đây vẫn là một nhiệm vụ vô cùng gian nan.
Chỉ vì một lý do đơn giản — Chương Hạo phát hiện ra mình bị... mù mặt.
Tuy công ty tổ chức sự kiện đã chuẩn bị sẵn sổ tay khách mời từ nửa tháng trước, còn chu đáo đính kèm cả ảnh để tiện nhận người, nhưng khi đối mặt với người thật, bộ não Chương Hạo vận hành hết công suất mà chỉ phản hồi được hai câu:
“Người này là ai?”
và “Người này lại là ai nữa?”
May mà bên cạnh còn có Thành Hàn Bân. Có lẽ vì lăn lộn trong thương trường đã lâu, nên ứng đối với người khác với anh mà nói chẳng khác nào trở tay. Thành Hàn Bân có thể gọi tên từng vị khách một cách trôi chảy, nhiệt tình chào hỏi. Thấy Chương Hạo đôi lúc lộ ra vẻ mặt ngơ ngác, anh sẽ tự nhiên giới thiệu giúp đối phương là ai. Nhờ có anh ứng phó, Chương Hạo đi theo bên cạnh xem như cũng nhẹ nhõm, không gây ra trò lố nào.
Chỉ là đứng được một lúc, Chương Hạo lại trở nên ủ rũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT