Câu cuối cùng mới là trọng yếu nhất đúng không? Trong lòng Bạch Cẩm nghĩ, cũng liền gật đầu liên tục tán thành nói: "Sư bá nói đúng! Ta cũng luôn phản đối sư phụ loạn thu đệ tử. Đoạn thời gian trước sư phụ vừa thu một ngàn đệ tử, ngay sau đó đã bị ta trục xuất khỏi sư môn sáu trăm, người làm Đại sư huynh như ta cũng không dễ dàng chút nào!"
Sắc mặt Nguyên Thủy hơi nguôi ngoai, gật đầu nói: "Thực sự vất vả cho ngươi rồi, Tiệt Giáo may mắn mới có được ngươi, nếu không thì đã sớm lật trời."
Bạch Cẩm vội vàng nói: "Kỳ thật sư phụ ta cũng đã hết sức, đều là bởi vì thời gian bọn hắn nhập môn quá ngắn, lúc này mới không dạy bảo chu đáo.”
“Sau chuyện này, trong lòng sư phụ ta vẫn luôn áy náy nhưng mà sư bá người cũng hiểu sư phụ ta, người đặc biệt kiêu ngạo cho nên mới không thể kéo mặt mũi xuống mà đi đến đây."
Nguyên Thủy sững sờ, hoài nghi nói: "Thật chứ?"
Bạch Cẩm vỗ ngực, dùng ngôn từ nghĩa chính cam đoan: "Đương nhiên là thật! Lần này cũng là sư phụ cố ý để ta tới đây."
Thần sắc Nguyên Thủy hơi động, mở miệng hỏi: "Hắn để ngươi tới làm gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT