Thông Thiên nhất thời bị tức đến mức bật cười, nói: "Vậy là ngươi cố ý trục xuất đệ tử của vi sư, vi sư còn phải cảm tạ ngươi?"
Không ổn, Bạch Cẩm nhất thời xìu xuống, lập tức cúi đầu thật sâu, thành thật nói: "Là đệ tử sai, sư phụ muốn đánh muốn phạt, đệ tử đều sẽ lĩnh tội."
Thông Thiên nhìn thấy Bạch Cẩm bày ra bộ dạng nhận đánh nhận phạt, trong lòng vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, hừ một tiếng nói: "Coi như công tội của ngươi bù nhau, nếu có lần sau nữa, ta tuyệt đối không bỏ qua dễ dàng."
"Tạ ơn sư phụ!" Bạch Cẩm cười đứng lên.
Thông Thiên nhìn xa xăm về phía tây nói: "Nên xử trí hai người này thế nào?"
Bạch Cẩm vừa cười vừa nói: "Cái này đơn giản, nếu như sư phụ cảm thấy thái độ bọn hắn nhận sai cũng coi như thành khẩn thì thả bọn hắn, còn nếu cảm thấy bọn hắn thiếu đòn thì để bọn hắn tiếp tục quỳ."
Thông Thiên lẩm bẩm: "Nếu như ta thả tiểu lão đầu kia, nhị ca lại không buông tha đệ tử của ta, để đệ tử của ta quỳ trên ngọn núi, vậy chẳng phải vi sư sẽ mất mặt sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play