Sau bảy bảy bốn chín ngày, Thái Thượng Lão Quân ra lệnh: "Mở lò!"
Ầm! Nắp lò luyện đan bay lên, hỏa quang từ bên trong phụt ra ngoài, một con hỏa hầu che mắt lao ra khỏi lò luyện đan, khua Kim Cô Bổng. Rầm! Lò luyện đan bị một gậy đánh bay.
Tôn Ngộ Không rực lửa đáp xuống đại điện, hai mắt đỏ ngầu, trán tỏa kim quang. Hắn đảo mắt nhìn Bạch Cẩm và Thái Thượng Lão Quân, tầm mắt dừng trên người Bạch Cẩm giây lát rồi lập tức xoay người xông ra ngoài.
Bên ngoài lập tức vang lên tiếng hô giết rung trời. Tôn Ngộ Không cười khằng khặc quái dị, gậy phang khắp nơi, không một vị thần nào có thể chống đỡ. Hắn lao về phía Nam Thiên Môn gần nhất.
Bây giờ Tôn Ngộ Không không còn muốn báo thù nữa, lại càng không muốn lật tung long ỷ của Ngọc Đế. Thứ nhất là bởi vì có Chấp Pháp Thiên Thần tọa trấn Thiên Đình khiến hắn hơi sợ hãi. Thứ hai là do lúc nãy hắn nghe thấy bí văn, Câu Trần Đại Đế là trưởng bối của mình. Vì vậy hắn khó lòng bình tĩnh, tất nhiên cũng không tiện đại náo Thiên Đình.
Tôn Ngộ Không liều mạng bỏ chạy ra ngoài, sát phạt suốt dọc đường, vô số cung điện sụp đổ, rất nhiều thần linh thiên tướng bị đánh bay.
Trong Đâu Suất Cung, Bạch Cẩm ngập ngừng hỏi: "Sư bá, vì sao lúc nãy người lại..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT