Thạch Cơ cố nén cười, dẫn Thanh Ngưu đi tới Thái Thanh Phong.
Bạch Cẩm bay về phía Thượng Thanh phong, sau khi tới gần Đa Bảo, lúc này mới chú ý tới trên đầu Đa Bảo có thêm mấy cục u lớn, mừng rỡ nói: “Chúc mừng đại sư huynh, đạo hạnh của huynh tiến bộ rất nhanh.”
Sắc mặt của Đa Bảo hơi nguội đi, mở miệng nói: “Đi ra ngoài một chuyến với sư phụ, có vẻ như ngươi học được không ít.” Khoảng thời gian này hắn bị sư phụ cưỡng chế bế quan, không ngừng vẽ chữ đạo, đạo hạnh quả thực tiến bộ không ít, cảm giác rất nhanh sẽ đến Đại La chi cảnh.
Bạch Cẩm tán thưởng nói: "Chuyện dễ thấy như thế, làm sao sư đệ ta lại nhìn không ra? Sừng trên đầu của Đại sư huynh đã cao ngất rồi, đợi một thời gian nữa nhất định có thể nhất phi trùng thiên, trở thành một Đại Năng giả khuynh đảo thiên địa."
Sắc mặt và nụ cười của Đa Bảo đông cứng lại, trong đầu không ngừng quanh quẩn một câu, sừng trên đầu cao ngất... sừng trên đầu cao ngất... sừng trên đầu cao ngất...
“Sư huynh! Sư huynh!” Hai tiếng tiếng kêu liên tục vang lên ở bên cạnh.
Đa Bảo bỗng lấy lại tinh thần, Bạch cẩm trước mắt đã biến mất không còn tăm, bên cạnh hắn chỉ còn Trường Nhĩ Định Quang Tiên và Linh Nha Tiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT