Bạch Cẩm tỏ vẻ ngạc nhiên: “Sư phụ, lời này của người là có ý gì?”
“Ngươi cho rằng ta không có Đại Đạo Chi Chủng chắc?”
“Đương nhiên là sư phụ có.”
“Khi đó ta truyền cho ngươi bốn thanh Tiên Kiếm là Thanh Minh, Thanh Vũ, Thanh Tiêu và Thanh Vân chính là vì muốn ngươi dựa vào nó mà ngộ ra kiếm đạo của bản thân nhưng ngươi thì hay rồi, sau khi có trong tay bốn thanh kiếm, suốt mấy ngàn kỷ nguyên qua, ngươi lại hiếm khi sử dụng chúng, phỏng chừng mấy thanh kiếm đó đều đã bị rỉ sét hết cả rồi. Về sau ngươi lại lấy được kiếm trận từ chỗ Nữ Oa và Bình Tâm, dựa vào kiếm trận chi lực mà chống địch, quả thật là muốn tức chết vi sư.” Thông Thiên chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nhìn Bạch Cẩm.
Bạch Cẩm chột dạ nói: “Sư phụ, ta cảm thấy chúng ta có thể thông qua hòa bình để giải quyết mọi việc, vẫn nên cố gắng ít động thủ hết mức thì hơn, đừng làm mọi thứ trở nên quá rắc rối nếu có thể sử dụng quan hệ để giải quyết.”
Thông Thiên giáo chủ cúi đầu nhìn Bạch Cẩm, trong mắt tỏ vẻ cạn lời, tại sao một người anh minh thần võ như ta lại thu được một tên đệ tử lười biếng như vậy chứ? Hắn không giống ta một chút nào cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play