Các đệ tử Tiệt Giáo còn lại đều bay ra ngoài theo Vô Đương thánh mẫu và Đa Bảo.
Bạch Cẩm lười biếng ngồi về chỗ của mình, tay gõ lên bàn. ‘Chiu’, một quả nhãn nảy lên, hắn cho vào miệng ăn luôn. Chậc chậc, thảo nào sau này Nữ Oa nương nương sẽ đẩy Linh Châu Tử xuống phàm trần, vì hắn là hùng hài tử coi trời bằng vung!
Hắn chợt nghĩ mình đã nói cho Nhiên Đăng và Huyền Đô biết chuyện mình đã thu Cửu Long Trầm Hương Liễn lại và sắp xếp cho Thanh Ngưu rời đi chưa nhỉ? Hình như chưa nói thì phải? Thôi kệ, chuyện này không quan trọng.
...
Trên một cây cầu nhỏ ở phía đông hoa viên, một tiểu thí hài mặc yếm đang đi tới, một tay cầm dải lụa đỏ, tay kia cầm cái vòng sáng bóng, bên hông giắt một cây bút lông đẹp đẽ. Hắn vừa ngông nghênh bước đi vừa nhìn ngó xung quanh.
Trong mắt Linh Châu Tử đong đầy nghi hoặc, mình nhớ là ở đây có một con Thanh Ngưu cơ mà? Nó đi đâu rồi? Cái liễn giá lúc nãy kia cũng chẳng thấy đâu, lẽ nào bị người ta lấy cắp rồi?
Hai thân ảnh đột nhiên từ trên trời đáp xuống bên cạnh cây cầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT