Lý Quân Ly đi phía trước, cố ý chậm bước để đi song song với cô.
Hai người im lặng suốt quãng đường. Cố Thiên Ngôn vốn không phải người hay mở lời, còn Quân Ly thì cứ thỉnh thoảng liếc sang bên cạnh. Mỗi lần Thiên Ngôn cảm nhận được ánh nhìn ấy mà quay sang, cậu nhóc liền lập tức quay mặt đi hướng khác, gò má đỏ ửng như bị bắt quả tang làm chuyện xấu.
Cố Thiên Ngôn và Lý Quân Ly học cùng khối nhưng khác lớp. Lúc chia nhau ra về lớp, Quân Ly bất ngờ gọi cô lại, mắt nhìn sang nơi khác, ra vẻ hờ hững mà dặn: “Tan học nhớ đi chung về. Đừng có chạy lung tung.”
Nghe vào tai người khác, giọng điệu ấy cứ như kiểu đàn anh đang ra lệnh.
Cố Thiên Ngôn cũng chẳng khách sáo gì, bình thản đáp lại: “Biết rồi, anh hai.”
Dù cả hai chỉ cách nhau mười phút tuổi, nhưng Hạ Vân Uyển – mẹ nuôi của Thiên Ngôn – vẫn muốn cô gọi Quân Ly là “anh hai”. Mà đối với những lời mẹ Hạ dặn, Thiên Ngôn trước nay đều không phản đối.
Lý Quân Ly nghe xong, lập tức trừng mắt nhìn cô một cái: “Không được gọi anh là anh hai!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT