Loại thuốc kháng virus kia được đựng trong một lọ thủy tinh nhỏ xíu. Nó trong suốt như nước, không màu, không vị, bình thường đến mức chẳng ai ngờ thứ dược dịch giản dị ấy lại có thể cứu được vô số sinh mạng.
Sau khi uống thuốc xong, Giang Giản Niệm ngoan ngoãn nằm lên chiếc giường tự động. Cậu không chịu nhắm mắt, chỉ cúi đầu, ánh nhìn bám chặt trên người Cố Thiên Ngôn đang đứng bên giường.
Cố Thiên Ngôn biết thuốc đã bắt đầu phát huy tác dụng nên dịu giọng dỗ, “Ngủ đi.”
Giang Giản Niệm chẳng buồn chớp mắt, đáp khẽ: “ANh muốn khi tỉnh lại, người đầu tiên thấy được là em.”
“Ừ.”
Chỉ khi nhận được lời hứa ấy, Giang Giản Niệm mới chịu nhắm mắt lại. Không lâu sau, cậu chìm hẳn vào hôn mê.
Đứng một bên, tiến sĩ E dở khóc dở cười nhìn cảnh ấy. Tang thi hóa Giang Giản Niệm… lại có chút ngây thơ lạ thường. Thật ra ông rất mong chờ lúc cậu tỉnh dậy, không biết người đàn ông luôn trầm tĩnh, lý trí như vậy, khi nhớ lại tất cả sẽ lộ ra vẻ mặt gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play