Đỗ Thành Huy chưa từng nghĩ sẽ gặp lại Cố Thiên Ngôn ở thành phố D. Không đúng, phải nói là anh chưa từng nghĩ cô vẫn còn sống.
Tình cảnh hiện tại của anh thực sự thảm hại, thậm chí có thể gọi là tuyệt vọng. Anh đặt chân vào thành phố D từ nửa tháng trước, lúc mới tới căn cứ, việc sinh tồn vẫn tạm ổn bởi nơi đây dị năng giả đông đến mức không đếm xuể. Thế nhưng, cách vài ngày lại bị điều đi làm nhiệm vụ truy quét tang thi ngoài rìa căn cứ. Lần này là nhiệm vụ thứ ba. Cả trung đội năm mươi người—không ai sống sót, ngoại trừ anh. Ai mà ngờ được trong cái hang động kia lại có một con tang thi biến dị ẩn nấp?
Khi thấy ánh mắt của Cố Thiên Ngôn nhìn về phía mình—không giận dữ, không thất vọng, thậm chí chẳng buồn kinh ngạc—khuôn mặt thản nhiên không gợn cảm xúc ấy khiến Đỗ Thành Huy cười khổ. Anh loạng choạng chạy về phía cô, chưa đến hai mét đã ngã sõng soài. Cả người thở hồng hộc, tay ôm chặt lấy vết thương nơi đùi, trán rịn mồ hôi lạnh, hơi thở càng lúc càng dồn dập.
Lúc này, Cố Thiên Ngôn đang men theo chỉ dẫn của hệ thống, đi sâu vào vùng ngoại ô hoang vắng để tìm kiếm tiến sĩ E. Ban đầu cô định đi một mình, nhưng không đành lòng trước ánh mắt cứ đăm đăm dõi theo của Giang Giản Niệm, và cả trạng thái suýt mất kiểm soát mỗi khi cô rời khỏi bên cạnh cậu ấy.
“Hắn bị cắn rồi.” Giang Giản Niệm liếc nhìn Đỗ Thành Huy, sau đó quay đầu nói với Cố Thiên Ngôn. Trong mắt cậu ánh lên một tia sát ý lạnh lẽo khó che giấu. Cậu không nói sai—ở thành phố A, chính người này đã dẫn cả đội bỏ mặc Cố Thiên Ngôn trong vòng vây tang thi.
Cố Thiên Ngôn nhẹ kéo tay áo Giang Giản Niệm, khí tức bạo ngược quanh người cậu mới dần dịu xuống. Dù vậy, gương mặt tuấn tú kia vẫn ngập tràn sát khí.
Mãi lúc này Đỗ Thành Huy mới chú ý tới người đàn ông đứng cạnh Cố Thiên Ngôn. Dáng vẻ cao ráo, thần thái xuất chúng, đường nét gương mặt sâu và sắc sảo. Đôi đồng tử xám trắng khiến Đỗ Thành Huy nghĩ người kia là con lai. Nhưng khí thế toát ra từ người cậu ấy lại khiến anh cảm thấy áp lực vô hình. Đỗ Thành Huy cố tránh né ánh mắt đó, nhìn về phía Cố Thiên Ngôn, nở một nụ cười buồn bã: “Thiên Ngôn… có thể cho anh nói vài lời với em không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT