Cố Thiên Ngôn liếc nhìn vị trí vốn dĩ đặt đôi tinh hạch, giờ đã bị dọn sạch thành một khoảng đất trống, liền lấy túi tinh hạch trên người mình đưa cho Giang Giản Niệm.
Nhưng anh không nhận ngay. Giang Giản Niệm nghiêng đầu, cánh môi tái nhợt khẽ mở, khàn đặc thốt ra hai chữ: “Thiên… Ngôn.”
Như thể rất lâu rồi chưa từng mở miệng, âm thanh khô cứng và thô ráp vô cùng.
Cố Thiên Ngôn hơi khựng lại. “Sao anh biết tên em?”
Khóe miệng Giang Giản Niệm cong lên rất nhẹ. Vì cơ mặt không còn cứng đờ như trước, nụ cười ấy trông lại thuần khiết đến lạ, thậm chí mang theo chút vẻ ngây ngô trẻ con. “Lúc ở siêu thị… anh nghe thấy.”
“Thiên… Ngôn.” Anh lại gọi thêm một lần, giọng trầm thấp như rượu ủ lâu năm, mang theo một sức quyến rũ khiến người ta khó lòng kháng cự.
“Ừm.” Cô đưa túi tinh hạch vào tay anh. “Ăn đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT