“Chuyện quái gì vậy, sao tự nhiên lại xuất hiện nhiều tang thi thế này!” – Trương Vân Uyển không kìm được, mặt mày trắng bệch như tờ giấy.
“Giờ tụi mình phải làm gì đây?” – Tôn Đại Năng mồ hôi lạnh vã ra đầy trán, giọng khàn hẳn đi vì căng thẳng.
Lưu Mạn Mạn thì đã hoảng loạn đến mức không nói thành lời.
“Chỉ còn cách liều mạng một trận thôi! Nếu không, tất cả chúng ta đều chết ở đây!” – Vương Trung Hạo nghiến răng, gân xanh hằn rõ trên trán, quát lớn, “Đội trưởng!”
Một tiếng gọi ấy khiến tay Đỗ Thành Huy đang cầm lái căng chặt. Anh nghiến răng, đạp mạnh chân ga, ép chiếc xe chèn lên mấy con tang thi trước mặt, liều lao về phía trước. Nhưng tình hình chẳng khá hơn là bao, bầy tang thi cứ như mọc lên liên tục, chắn đường kín mít. Xe không thể tiến thêm, tang thi bắt đầu bâu lên, từng cái mặt mũi thối rữa bám vào cửa kính, răng nanh lởm chởm cào cắn điên cuồng.
Xuống xe lúc này cũng chỉ có đường chết. Mọi người trong xe đều hiểu rõ điều đó, sự tuyệt vọng như một đám mây đen phủ trùm trong lòng, càng khiến họ rơi vào hỗn loạn.
Giữa lúc không khí căng đến nghẹt thở, một ngón tay trắng muốt chậm rãi chỉ về phía xa, nơi một con tang thi đang đứng yên bất động. Giọng nữ thản nhiên cất lên: “Con tang thi kia… có gì đó không ổn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play