Đỗ Thành Huy lập tức sa sầm nét mặt, giọng nói lạnh tanh, “Tôi khi nào đồng ý làm bạn trai của cô?”
Lưu Mạn Mạn thoáng rụt vai lại vì ánh mắt giận dữ kia, trong lòng có chút run rẩy, nhưng vẫn không nhịn được lên tiếng, “Hôm đó tôi nói sẽ làm bạn gái của anh, chẳng phải anh cũng không phản đối gì sao?”
Anh cười nhạt, trong giọng nói mang đầy khinh bỉ, “Lúc cô nói xong thì bỏ chạy luôn, căn bản không cho tôi cơ hội từ chối. Nếu không phải vì đã hứa với ba mẹ cô là sẽ chăm sóc cô, cô nghĩ tôi rảnh đến mức phải lo cho cô à?”
Không khí trở nên căng như dây đàn, Vương Trung Hạo vội vàng lên tiếng xoa dịu, “Thành Huy, bây giờ không phải lúc nói mấy chuyện này đâu. Siêu thị này nếu đã chẳng còn gì ăn được hay hữu ích thì mình nên rời đi thôi, dù sao nơi này cũng chẳng an toàn mấy.”
Trương Vân Uyển ngẩng đầu liếc nhìn bầu trời xám xịt, chậm rãi nói, “Tìm một chỗ nào đó an toàn hơn nghỉ tạm một đêm đi. Mai hãy tiếp tục, với lại, cũng phải tiết kiệm xăng nữa.”
Tôn Đại Năng không nói gì nhưng ánh mắt lại đồng tình với lời cô.
Đỗ Thành Huy chẳng buồn nhìn Lưu Mạn Mạn thêm một cái, sắc mặt nghiêm nghị nói, “Vậy lên xe đi, để tôi lái.” Nói rồi anh quay sang phía Cố Thiên Ngôn, nét mặt ôn hòa hơn, “Xin lỗi vì bị cô chứng kiến chuyện không hay. Lên xe đi, mai chúng ta sẽ khởi hành tiếp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT