Cố Thiên Ngôn im lặng một lúc lâu rồi mới lên tiếng: “Em say rồi.”
Cố Bách Thâm khẽ bật cười, giọng trầm thấp như tan ra trong đêm: “Có lẽ vậy.”
Hơi thở ấm nóng phả nơi cổ, khiến mí mắt Cố Thiên Ngôn khẽ run – một phản ứng nhỏ đến mức gần như không ai để ý. Không khí giữa hai người bất chợt trở nên mờ ám, đầy ái muội. Một lúc sau, cô khẽ nói: “Để chị lấy nước cho em.”
Cố Bách Thâm bất ngờ giữ chặt tay cô lại, vòng tay siết lấy thân thể mềm mại của cô, giọng nói vang lên từ trong bóng tối – nơi không thể nhìn rõ nét mặt anh: “Đừng đi.”
Cố Thiên Ngôn không thể làm gì khác ngoài im lặng nằm yên trong lòng anh.
Cố Bách Thâm rướn người, hít lấy hương thơm quen thuộc trên người cô, mang theo vẻ làm nũng, nhẹ nhàng dụi mặt vào má cô: “Chị à, em thích chị.” Dừng một chút, anh lại nói tiếp, nhẹ hơn: “Rất thích.”
“Bách Thâm, em say thật rồi.” Cố Thiên Ngôn cụp mắt xuống, giọng điệu hoàn toàn bình lặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play