Nơi thí luyện còn lại này vốn là chốn Chung Mạc Kỳ tự lựa chọn để trui rèn trước khi kết anh. Hắn bản thân đã là hạng thiên tư yêu nghiệt, chỉ đả tọa nơi ấy chừng một tháng đã đủ, lại còn lĩnh ngộ được kiếm ý ẩn chứa trong bia đá cổ.
Cùng hắn đồng tọa là Cố Thiên Ngôn. Trải qua một phen sinh tử nơi bí cảnh, mấy năm nay tu vi nàng thông qua đủ loại kỳ duyên tăng tiến không ngừng, cuối cùng có thể cùng Chung Mạc Kỳ duy trì một loại cân bằng vi diệu. Kiếm linh vốn là tinh hoa thiên địa thai nghén mà thành, tốc độ tu luyện tự nhiên không hề kém kẻ được xưng thiên tài. Huống chi Cố Thiên Ngôn trên thân còn có hệ thống – bàn tay vàng trời ban – hiện nay thậm chí đã có thể cùng Chung Mạc Kỳ luận bàn suốt mấy tháng.
Sau khi bế quan đột phá, hai người thường cùng nhau ở phiến đất trống ngoài động phủ giao thủ. Tâm ý giữa hai bên tựa đã tới cảnh giới không lời mà thông, có khi thậm chí đánh đến ngang tay. Bất quá phần lớn thời điểm, người thua vẫn là Cố Thiên Ngôn.
Mỗi lần như thế, kiếm tu thanh lãnh mặt mày như họa kia đều chỉ nhàn nhạt quét mắt nhìn nàng một lượt, thanh âm lạnh nhạt vang lên:
“Lần này so với trước đã có tiến bộ, Trường Lưu.”
Cố Thiên Ngôn mỗi khi nghe vậy đều im lặng — không thể phản bác, cũng chẳng muốn phản bác.
Năm trăm tuổi, Chung Mạc Kỳ kết anh. Dị tượng trên không trung bừng sáng, khiến không chỉ trưởng lão cùng tông chủ trong Vạn Kiếm Tông kinh động, ngay cả các phái xa xôi cũng phái người đến dò xét. Nếu không có đại trận phong bế nơi kết anh, chỉ sợ đã có người trực tiếp xông vào tông môn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play