Suốt một tháng bôn ba giữa hoang mạc khô cằn, Cố Thiên Ngôn và Chung Mạc Kỳ rốt cuộc cũng đến được mép ngoài của một đại trận ẩn tàng. Trên đường, không ít lần chạm phải ảo trận hiểm hóc, trận trận lừa hồn, từng bước dò dẫm mà đi. Chung Mạc Kỳ tuy là kiếm tu, thuở nhỏ từng học qua đôi phần trận đạo, nhưng xét đến tinh thông vẫn còn thiếu hụt. May thay hắn tư chất ngộ đạo kinh người, mỗi sơ hở trong hư ảo trận cảnh đều khó thoát khỏi cặp con ngươi thanh lãnh, trong suốt như hàn băng kia.
Kẻ có thể bố trí trận pháp sâu hiểm đến thế, hẳn không phải hạng người tầm thường, địa vị trong tu giới nhất định cực cao. Mà trận thế trước mắt, không chỉ rối rắm mà còn vô cùng cường đại, tuyệt không dễ dàng phá giải.
Phá trận chi đạo, phương pháp đơn giản nhất vẫn là tìm ra mắt trận rồi từ đó giải kết, khi ấy kết giới mới có thể tan rã. Nhưng đối phương là Đại Thừa tu sĩ, pháp trận này tất nhiên không phải hư danh. Dù có tìm ra mắt trận, lấy tu vi Kim Đan trung kỳ hiện tại của Chung Mạc Kỳ mà muốn phá trận, chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.
Thế nhưng Chung Mạc Kỳ xưa nay không đi theo lối thường. Khi còn niên thiếu, sách tàng trong tông môn thư các hắn đều đọc qua, sở học kinh thư nhiều không kể xiết, lại có trí nhớ siêu phàm. Chỉ một lần liếc qua liền ghi nhớ tường tận, những đạo lý thâm sâu trong đó hắn hiểu rõ như lòng bàn tay.
Sau nhiều ngày quan sát, hắn nhận ra nơi này chính là một tòa thượng cổ đại trận, được một vị Đại Thừa tiền bối bố trí. Trận pháp bao phủ gần như toàn bộ sa mạc, nhưng cũng vì quy mô quá lớn mà khó tránh khỏi để lộ vài chỗ sơ hở.
Chung Mạc Kỳ dừng bước, mắt rũ xuống lạnh nhạt nói:
“Chính là nơi này – sơ hở của trận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT