Dưới tầng trung cảnh, yêu thú dần xuất hiện đông đảo, phần nhiều là những loài đã bước vào trung kỳ, hậu kỳ Kim Đan. Mà Cố Thiên Ngôn cũng không hóa hình nữa, chỉ lặng yên hóa kiếm, nằm trong tay Chung Mạc Kỳ, theo đạo kiếm quang mà diệt yêu sát thú.

Một con Hỏa Lân thú đã tu tới Kim Đan hậu kỳ, thân thể đỏ rực như sắt nung, mắt tròn như chuông đồng, mỗi lần thở ra là từng đợt nhiệt khí cuộn cuộn dâng lên. Nó từ phương xa gào rống phóng tới, toàn thân bốc lên từng luồng hỏa diễm cuồng dã, bốn vó giẫm nát linh thảo, gió lửa hừng hực làm cây cỏ trong vòng trăm trượng lập tức khô cháy thành than.
Thế nhưng một tầng linh khí vô hình đã sớm ngăn lại sóng nhiệt. Tà áo rộng khẽ động, vẽ một đường kiếm cung sắc bén trong hư không, Chung Mạc Kỳ đã đứng sau lưng yêu thú tự lúc nào. Mũi kiếm bạc lạnh khẽ run, lóe sáng ngân quang, nhưng chưa hề chạm tới nửa sợi lông thú. Chỉ thấy kiếm khí từ không trung giáng xuống, chém thẳng xuống thân thể yêu thú. Trong chớp mắt, Hỏa Lân thú thân bị phân làm hai nửa, một viên Kim Đan màu vàng sẫm rơi khỏi thi thể.
Chung Mạc Kỳ thu tay, kiếm vẫn còn ngân quang vấn vít. Khuôn mặt thanh lãnh, mắt hờ khép hờ mở, áo trắng tóc đen, tay áo vung nhẹ. Hắn bước qua thi thể yêu thú, nhặt lấy viên Kim Đan, đoạn xoay người… nhưng bỗng khựng lại.
Trường kiếm trong tay khẽ chấn động, như cùng hắn tâm ý tương thông, ngân quang quanh thân cũng lập tức rung động tựa có linh cảm.
Chung Mạc Kỳ hạ mắt nhìn thanh kiếm trong tay, môi mỏng hé mở, ngữ thanh thấp trầm như ngọc va nhau, “Trường Lưu, ngươi có cảm thấy được gì chăng?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play