Trong số các đệ tử, kẻ được người chú mục nhiều nhất không ai khác chính là đại đệ tử của lão – Chung Mạc Kỳ. Chẳng phải vì hai đứa còn lại tư chất tầm thường, mà là kẻ này trời sinh kỳ cốt, kiếm đạo thiên phú ngút trời, ngộ tính cùng tu vi đều là nghịch thiên chi tư. Hắn tiến giai cực nhanh, lại chẳng vì háo thắng mà xao nhãng căn cơ. Kiếm tu vốn coi trọng vững chắc từng bước, lấy tích lũy làm nền, chọn thời khắc thích hợp mới dám tiến giai. Nhưng Chung Mạc Kỳ lại chẳng như thế tục. Dù tiến cảnh như gió, nhưng mỗi bước đều vững như đá tảng, tu vi trầm ổn như núi. Khi hắn ba mươi đã kết Kim Đan, không chỉ trong tông môn dấy lên sóng lớn, mà các đại phái bên ngoài cũng đều chú ý đến cái tên ấy.
Chỉ thoáng nhìn thấy bóng dáng đồ nhi, Huyền Lăng chân nhân suýt chút đã đánh đổ chén linh tửu quý trong tay.
“Ra mắt sư phụ.” Chung Mạc Kỳ thi lễ, ánh mắt trong suốt như hồ thu, lạnh lẽo mà tĩnh mịch.
Huyền Lăng chân nhân đã sớm quen với bộ dáng ấy, lúc này chẳng màng dáng vẻ bậc chân nhân, đứng dậy bước tới, tinh tế đánh giá đồ đệ mình. Trên mặt từ ngưng trọng dần hóa thành trầm tư phức tạp. Cuối cùng, lão chậm rãi cất lời: “Ngươi... đã bước vào cửa đạo ‘Vô Tình Sát Đạo’ rồi phải chăng?”
Chung Mạc Kỳ khẽ gật đầu.
“Là lúc bế quan?”
“Vâng,” hắn đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT