Dưới ánh đèn thủy tinh pha lê phản chiếu mờ nhạt, An Duy Tư bước tới, lễ nghi chuẩn mực đến mức không thể bắt bẻ, chặn lối đi của hai người phía trước.
“Xin lỗi hai vị, tiểu thư nhà tôi hiện tại có chuyện bận. Nếu các vị muốn gặp, mời để lại thiệp hẹn, chúng tôi sẽ hồi đáp vào dịp khác.”
Hai người kia có vẻ không cam tâm, ánh mắt lộ rõ vẻ bất mãn nhìn An Duy Tư một cái sắc lẹm. Ai chẳng biết muốn gặp Vưu gia đâu phải cứ tới là được? Nhưng cho dù tức giận đến mấy, cuối cùng họ cũng không thể làm gì khác ngoài xoay người rời đi.
Sau khi khéo léo từ chối thêm vài lượt tiếp cận, Cố Thiên Ngôn đi đến một góc phòng ít người, ánh sáng ở đây nhu hòa, có phần tối hơn những nơi khác. An Duy Tư lặng lẽ theo sát phía sau, dọn ra vài món tráng miệng và một ly cocktail trái cây có vị hơi chua nhẹ, ngọt thanh.
Nói thật, Cố Thiên Ngôn không ghét những buổi tiệc như thế này, cũng chẳng thể gọi là yêu thích. Đa phần mấy sự kiện xã giao dạng này đều do Vưu Cát Lâm sắp xếp. Nhưng hôm nay thì khác—rất nhiều hậu bối của giới tinh anh đều có mặt. Những gương mặt trẻ tuổi, mười bảy mười tám đến hai mươi mấy, ăn mặc lộng lẫy, khí chất bắt đầu định hình dù vẫn còn ít nhiều non nớt.
Khi cô bước vào góc khuất ấy, không ít ánh mắt lặng lẽ dõi theo. Trước khi vũ hội chính thức bắt đầu, đa số mọi người đều giữ ý, không ai mạo muội tiếp cận. Nhưng một khi âm nhạc vang lên, vài người trẻ tuổi bắt đầu lần lượt bước đến mời cô nhảy.
Cố Thiên Ngôn đều từ chối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT