Vạn Sĩ Thanh thoáng chấn động, trong khoảnh khắc thần sắc như bừng tỉnh, không nói nửa lời liền lập tức xoay người lên ngựa, từ cửa cung lao vút ra ngoài. Hành động đột ngột khiến binh lính nơi cửa thành đều sững sờ, một tên hoảng hốt hô lớn: “Còn không mau theo Vương gia!”
Từ trước đến nay, chưa bao giờ lòng hắn gấp đến thế. Vạn Sĩ Thanh một đường quất roi giục ngựa, gặp phải thích khách thì hạ thủ không lưu tình, mỗi chiêu đều chí mạng, sát ý lạnh lẽo khiến người lùi ba phần.
Khi phi ngựa về tới vương phủ, hắn không dừng chân mà lập tức lao thẳng tới phía nam nội viện.
Tỳ nữ, hộ vệ nơi ấy đều kinh hoàng quỳ rạp, thần sắc sợ hãi, đến nỗi một lời cũng nói chẳng thành câu. Một tia bất an từ trong lòng dâng lên, Vạn Sĩ Thanh ngừng ngựa, sải bước tiến vào từng bước một, trầm trọng mà thong thả. Dưới lớp mặt nạ quan ngọc, thần sắc hắn ẩn hiện chút chật vật, đôi phượng nhãn hẹp dài lạnh lẽo như hồ nước mùa đông, chăm chú nhìn về gian phòng phía trước.
Khi bước chân vào trong phòng, tỳ nữ vốn đang hầu hạ liền òa khóc, vội vàng quỳ xuống, nước mắt lã chã, mặt mày thất sắc: “Vương gia… Vô Tâm cô nương nàng…”
Chẳng cần nàng nói tiếp, ánh mắt hắn đã sớm chạm đến bóng người đang lặng yên nằm trên giường. Trên môi nàng còn vương một tia máu đỏ thẫm. Trong phòng vẫn còn lẩn quất mùi tanh của máu tươi. Một trận đau đớn như kim châm đâm thẳng vào óc. Hắn khẽ cất lời, giọng khàn đặc: “ lui xuống đi.”
“Dạ…” Tỳ nữ lau nước mắt, run rẩy lui ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play