Chờ đến khi hắc y nam tử lĩnh mệnh lui ra, Vạn Sĩ Thanh Hầu khẽ vỗ tay một cái, từ xà nhà liền có một bóng người hắc y như u linh đáp xuống. Là ám vệ trong hàng Vô Lưu.
Hắn giọng nhàn nhạt phân phó: “Đi, gọi Vô Tâm đến gặp bổn vương.”
“Tuân mệnh, chủ tử.”
Từ sau khi trở về từ Lâm Dương, Vạn Sĩ Thanh Hầu liền rất ít để Cố Thiên Ngôn theo hầu bên người. Trong bóng tối, vài tên ám vệ như Vô Tình đều âm thầm suy đoán: phải chăng hứng thú nhất thời của chủ tử với Cố Thiên Ngôn đã phai nhạt? Thế nhưng, hắn cũng chẳng hề triệu hồi nàng về lại đội ám vệ, ngược lại cố tình để nàng đứng ở nơi không gần cũng chẳng xa, vừa khéo đủ để lọt vào tầm mắt.
Khi Cố Thiên Ngôn đến Tây Uyển, Vạn Sĩ Thanh Hầu đang đứng nơi đình viện rộng rãi giữa trời chiều. Ánh nắng loang lổ bóng cây, hắn mặc trường bào trắng ngà, đứng im lặng như tượng ngọc khắc giữa nhân gian.
Thấy nàng đến, hắn chỉ thản nhiên nói: “Lại đây, cùng bổn vương luận chiêu một hồi.”
Cố Thiên Ngôn khẽ hành lễ, thân hình bất động trong thoáng chốc, rồi đáp gọn: “Tuân lệnh, chủ tử.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play