“Chủ thượng làm sao lại như vậy…” Vô Ngân nghẹn giọng hỏi, đôi mắt lộ vẻ khó hiểu.
“Cứ y như một tiểu hài nhi.” Vô Tình vỗ vỗ tay, phụ họa theo.
“Vô Tâm… còn có thể trở về không?” Vô Lưu chậm rãi cất tiếng.
“Ta cảm thấy… có lẽ là không.” Vô Danh như chìm trong suy nghĩ, mắt khẽ híp lại.
Vô Thương tựa như một mảnh băng sương giữa trời đông, lạnh giọng nói, “Các ngươi tưởng rằng lén lút ở đây xầm xì bàn tán thì chủ thượng sẽ không hay biết các ngươi nói gì sao? Tự mình lĩnh phạt đi.”
“……” – Cả đám nín bặt, không ai dám hó hé nửa lời.
— ✦ ✧ ✦ —

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play