Lúc đến bệnh viện, áo sơ mi trắng trên người Lý Quân Ly đã ướt đẫm mồ hôi, tóc mái trên trán cũng rối bết lại, chẳng còn ra hình dáng gì. Cậu vừa thở hổn hển vừa hỏi y tá, sau đó như người không biết mệt, lại lao đi về phía khoa cấp cứu, nơi duy nhất trong đầu cậu hiện lên lúc này.
Khi chạy tới hành lang trước phòng phẫu thuật, Lý Quân Ly nhìn thấy Hạ Vân Uyển đang gục đầu khóc không thành tiếng, xung quanh tràn ngập không khí tang thương đặc quánh đến nghẹt thở. Một dự cảm xấu trào lên khiến lòng cậu co thắt.
“Anh…” – Kỷ Hi Nhã là người đầu tiên phát hiện ra cậu, nhưng lời định nói ra lại nghẹn trong cổ họng. Hốc mắt cô đỏ hoe, không dám nhìn thẳng.
“Thiên Nại… đâu rồi?” – Giọng Lý Quân Ly khản đặc, từng từ như nặng trĩu đè nặng vào lồng ngực. Cậu chưa từng biết thì ra để mở miệng hỏi một câu lại khó khăn đến vậy. Như có thứ gì đó hàng tấn đang đè lên, khiến cậu không thở nổi.
“Chị Thiên Nại… chị ấy…” – Kỷ Hi Nhã không nhịn được nữa, òa lên khóc, tiếng nức nở nghẹn ngào.
Lý Quân Ly dựa lưng vào tường, cả người dường như bị rút cạn sức lực. Mọi âm thanh xung quanh như biến mất, thế giới bỗng trở nên tĩnh lặng đến đáng sợ.
Cậu thấy mẹ mình đang ôm lấy dì Hạ, thấy những gương mặt quen thuộc đang lo lắng nhìn cậu, thấy Kỷ Hi Nhã mấp máy môi muốn nói gì đó, nhưng tất cả như thể cách một tầng kính, tiếng nói đều không thể xuyên qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT