"Sao lại không sắp xếp phòng khách khác? Phòng khách này ồn ào quá, thầy Nicole và các thầy cô ở xa tới là khách, để các thầy cô nghe nhiều không hợp đâu! Hay là sắp xếp thầy Nicole và các thầy cô vào phòng riêng của chúng ta đi, đỡ làm lỡ dở các thầy cô." Tôn Văn Tuấn giả vờ kinh ngạc, sau đó lại ra vẻ tốt bụng nói.
"Văn Tuấn không cần cậu quan tâm!" Dù Lô Minh dễ tính, lúc này cũng nổi giận, sắc mặt khó coi đáp lại một câu, rồi không để ý đến hắn nữa mà quay sang nói với nhóm Cát Đông Húc: "Chúng ta đi thôi."
"Đúng đó, lo chuyện bao đồng làm gì? Thầy Nicole và các thầy cô có ý kiến gì đâu, cậu cứ léo nhéo làm gì? Bộ làm vậy là tỏ vẻ Tôn Văn Tuấn cậu giỏi lắm hả?" Lô Lỗi thấy sắc mặt cha khó coi, với lại từ lúc đụng mặt ở ga tàu, Tôn Văn Tuấn cứ khoe khoang mãi trước mặt cậu, cuối cùng không nhịn được mở miệng châm chọc.
"Lô Lỗi, thái độ của con là gì vậy? Văn Tuấn nó có ý tốt thôi, còn không mau xin lỗi nó đi!" Chủ nhiệm Lý nghe vậy lập tức sầm mặt lại, khiển trách Lô Lỗi.
"Ý tốt? Chủ nhiệm Lý, ông tưởng người ở đây chúng tôi đều ngu cả chắc? Ông nhìn cái bộ dạng đó của hắn xem có giống ý tốt không? Chẳng phải là muốn khoe khoang, muốn tỏ ra mình giỏi giang sao? Hắn giỏi thì cứ để hắn giỏi đi, lôi chúng tôi vào làm gì?" Lúc này Lô Lỗi đã nổi nóng, thấy chủ nhiệm Lý dạy bảo mình thì chẳng những không sợ hãi mà còn nghênh cổ lên, không chút khách khí vạch trần.
"Mày..." Chủ nhiệm Lý không ngờ Lô Lỗi lại dám cãi lại mình, tức giận trừng mắt nhìn cậu, sau đó sắc mặt khó coi quay sang Lô Minh, lạnh giọng hỏi: "Cục trưởng Lô, anh dạy con trai như vậy đó hả? Không để ý đến nó luôn sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play