"Vậy thì tốt.
Ta chỉ lo lắng bây giờ ngươi có chút bản lĩnh, cái đuôi liền vênh lên, học theo mấy người giống như bị mù làm bừa." Hứa Tố Nhã gật đầu nói.
"Mẹ, đây không phải là xem thường con, mà là xem thường thành quả giáo dục mười mấy năm của mẹ đó!" Cát Đông Húc cười nói.
"Thằng nhãi ranh! Bản lĩnh lớn rồi, đều biết móc họng trêu chọc mẹ ngươi!" Hứa Tố Nhã cười nhìn Cát Đông Húc một chút, tâm tình rõ ràng rất tốt.
"Nào dám ạ, chẳng qua con muốn nói, thành quả giáo dục của mẹ là gạch thẳng, cho nên mẹ không cần lo lắng.
Con dù học xấu cũng học đi đâu được, trong xương tủy đã giống ba, là người hiền lành!" Cát Đông Húc cười nói.
"Vậy ngược lại cũng đúng! Nếu không phải cha ngươi là người hiền lành, mẹ ngươi cũng sẽ không bị hắn lừa gạt đến cái hang núi này." Hứa Tố Nhã hé miệng cười nói, nói xong không quên liếc nhìn Cát Thắng Minh một cái.
Cát Thắng Minh thì đứng bên cạnh cười đắc ý, bị Hứa Tố Nhã nhìn thấy âm thầm đá cho một cước.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT