"Dung thúc, vị này là?" Bành Hà cẩn thận từng li từng tí một hỏi.
Mặc dù bây giờ Dương Ngân Hậu và Âu Dương Mộ Dung đã sớm trở về đại lục, không còn phát triển ở đây nữa, nhưng sức ảnh hưởng của hai người vẫn còn, đặc biệt là Dương Ngân Hậu, đó là một truyền kỳ của một thời đại trong lòng các lão quân phiệt ở rừng rậm Myanmar.
Trên vùng đất này vẫn còn rất nhiều người ủng hộ trung thành với hắn, có một người thậm chí còn là đầu mục quân phiệt có thế lực không thua kém cha nàng là bao.
Có thể nói nếu không phải hắn muốn lá rụng về cội, nếu không phải hắn chán ghét việc mãi mãi câu tâm đấu giác và chiến tranh trong rừng rậm, cùng những chuyện làm ăn dơ bẩn mà hắn biết rõ nhưng vẫn phải làm, thì vùng đất này còn lâu mới đến lượt cha nàng và một vài đầu mục quân phiệt khác xưng vương xưng bá.
Đương nhiên, Dương Ngân Hậu và Âu Dương Mộ Dung không phải người bình thường.
Là con gái của quả cảm vương, Bành Hà tuy rằng chưa tận mắt chứng kiến, nhưng cũng đã nghe cha nàng nhắc qua.
Cha nàng từng nhắc nhở đám phụ nữ của bọn họ, trừ phi Dương Ngân Hậu mồ yên mả đẹp, bằng không dù hắn đang nằm trên giường, chỉ còn thoi thóp một hơi, cũng không nên khinh suất trêu chọc hắn, bởi vì chỉ cần còn một hơi thở, hắn có thể thần không biết quỷ không hay lấy đi tính mạng người ta.
Vì lẽ đó, bao nhiêu năm nay, cha nàng vẫn luôn cung kính giữ lễ vãn bối đối với Dương Ngân Hậu, ngày lễ ngày tết đều cho người mang lễ vật đến biếu lão nhân gia.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT