"Ngươi nói đúng! Là sư huynh chúng ta tâm không đủ rồi." Dương Ngân Hậu vừa nói vừa đỡ Cát Đông Húc đứng dậy, nhìn hắn cười nói: "Vừa nãy khi ngươi thoát khỏi sự trói buộc mộc lực của sư huynh, thậm chí đến cả đám cỏ xanh mà vi huynh tự tay vun trồng này cũng không tài nào lay động được.
Trong lòng ta còn đang kinh hãi, tự hỏi trong kỳ môn này từ lúc nào lại xuất hiện một người am hiểu pháp thuật hệ "Mộc" đến vậy, hóa ra là sư đệ, vậy thì không trách rồi."
"Vừa nãy mạo phạm sư huynh!" Cát Đông Húc ngượng ngùng nói.
"Ha ha, sao lại thế? Nếu vi huynh ta không thi triển cái môn độc môn thuật pháp này, chỉ sợ ngươi cũng không dám dễ dàng nhận huynh đâu." Dương Ngân Hậu nói.
Cát Đông Húc cười cười, vừa định mở miệng thì vẻ mặt Dương Ngân Hậu đột nhiên nghiêm túc lại, nói: "Sư phụ có truyền cho ngươi thanh Sinh Tử Lưỡng Nghi Kiếm kia không?"
Cát Đông Húc nghe vậy vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc, gật gật đầu, sau đó đưa tay tháo vật trang sức Đào Mộc kiếm trên cổ xuống.
Vừa nhìn thấy Cát Đông Húc gỡ xuống vật trang sức Đào Mộc kiếm kia, thân thể Dương Ngân Hậu rõ ràng chấn động, trong mắt lộ ra một tia vẻ kính sợ.
Tay hắn đột nhiên ấn mạnh vào tay vịn xe lăn, làm ra tư thế muốn đứng lên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT