Thấy Cát Đông Húc không phản bác, Liễu Hoàng trong lòng lại lần nữa chấn động, hồi lâu sau mới cảm thán: "Đáng sợ mà cũng thật đáng kính!"
"Không dám nhận lời khen quá lời của tiền bối!" Cát Đông Húc khiêm tốn nói.
"Ngươi bây giờ nhất phẩm Đạo Tiên còn trấn s·á·t cả hai vị, ta sao dám nhận danh xưng tiền bối của ngươi!" Liễu Hoàng đáp.
"Ta và Liễu Linh đã kết nghĩa kim lan, ngươi là lão tổ của Liễu Linh, dĩ nhiên là tiền bối của ta! Huống hồ tiền bối luôn bảo vệ vãn bối, không tiếc cùng Thôn Lĩnh đại chiến vì vãn bối, lại còn mâu thuẫn với tộc nhân, vãn bối tự không dám quên!" Cát Đông Húc nói.
"Thật ra mà nói, chính là ngươi liên tiếp cứu Liễu Linh và cả tính m·ạ·n·g của ta, ta mới là người t·h·iếu ngươi rất nhiều.
Bất quá ta x·á·c thực lớn tuổi hơn ngươi rất nhiều, ngươi đã kiên trì như vậy, ta cũng không cãi với ngươi nữa! Có một vị vãn bối như ngươi, ta thật nở mày nở mặt, ha ha!" Liễu Hoàng thấy Cát Đông Húc trọng tình nghĩa, nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy vui mừng, nói đoạn sau, không khỏi thoải mái cười lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT