"Hoa tỷ, sao ta cảm giác khí tức của tỷ càng ngày càng mạnh mẽ, ta chỉ cần đến gần tỷ một chút là có một loại áp lực vô hình, ép cho Long tộc huyết mạch trong cơ thể ta cũng có chút sợ hãi." Vân Tòng Long nháy mắt ra hiệu với Hoa Mạn Ngâm, tụt lại phía sau mọi người một bước, rồi kinh ngạc hỏi nhỏ.
"Ừm, có chút cảm ngộ! Ngươi phải cố gắng lên, nếu không sẽ bị ta bỏ lại xa lắc đấy." Hoa Mạn Ngâm giơ tay lên, tao nhã vén mái tóc đẹp, đôi mắt đẹp phức tạp nhìn bóng lưng chúa công đang đi vào đại điện.
Trong ánh mắt nàng có sự kính nể, thần phục và một loại ái mộ không nói nên lời.
"Không phải chứ, biến thái vậy! Tỷ vừa mới hóa thành Giao Long không lâu, bây giờ lại có cảm ngộ, vậy còn để ta làm sao đuổi theo tỷ đây! Mà khoan đã, vừa nãy chỉ có tỷ cùng chúa công ở giữa không trung mây mù, chẳng lẽ vừa nãy chúa công cho tỷ mở đặc biệt à?" Vân Tòng Long nhận được câu trả lời khẳng định, đầu tiên là khiếp sợ, sau đó nhìn vào ánh mắt phức tạp của Hoa Mạn Ngâm, như chợt nghĩ ra điều gì, lộ ra vẻ mặt vi diệu khó tả.
"Ngươi mà dám nói lung tung nữa, có tin ta xé xác ngươi không hả!" Hoa Mạn Ngâm nghe vậy thì sắc mặt biến đổi, mắt nhìn Vân Tòng Long lộ ra vẻ hung ác.
Vân Tòng Long lập tức thấy lạnh cả người, vội nói: "Không dám, không dám, Hoa tỷ tỷ biết mà, miệng ta rộng thôi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT