"Thưa chủ nhân, bây giờ trồng thì đã quá muộn rồi, ít nhất cũng phải sớm hơn một trăm hai trăm năm mới được." Kim Long Hồn đáp lời.
Cát Đông Húc nghe vậy không khỏi thầm tiếc nuối một chút, nhưng vốn hắn không phải hạng người tham lam, nên rất nhanh dẹp bỏ chút tiếc nuối này, nói với bốn người Kim Phi Dương còn đang hớn hở: "Lúc trước Linh Tỉnh thành hình có tình huống đặc biệt, linh khí phun trào, hóa thành linh vũ như mưa rào tưới xuống, rất có ích cho việc nâng cao phẩm chất linh dược xung quanh, vì vậy linh dược xung quanh các ngươi đừng vội hái."
"Cũng may lão đại nhắc nhở, nếu không chúng ta đã chà đạp đám linh dược này rồi." Bốn người Kim Phi Dương nghe vậy biến sắc mặt nói.
Bọn họ thật sự có ý định giúp Cát Đông Húc hái hết đám linh dược này trước, chứ thời gian ba, năm năm đối với đám linh dược này thì có đáng gì.
"Nơi này không những hoàn toàn tách biệt với thế gian mà linh khí cũng dồi dào, ấm áp như mùa xuân, quả thực là một nơi tu hành tốt.
Các ngươi bốn người cứ ở lại đây, vừa tĩnh tâm tiềm tu, vừa đề phòng người ngoài xông vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT