"Đúng vậy." Lê Liệu nhìn vẻ mặt tươi cười của Cát Đông Húc, đúng là nuốt hận vào bụng!
"Lê tông chủ thật là người thẳng thắn, ta thích." Cát Đông Húc khẽ mỉm cười, rồi thẻ tre xuất hiện trước mặt Lê Liệu.
Lê Liệu nghe vậy không biết nên khóc hay cười, mặt mày khó chịu viết giấy nợ Kim Kiếm Môn năm mươi đóa Thái Nhất Hỏa Dương Hoa cùng tám mươi cây Xích Long Hỏa Vân Thảo, lại điểm chỉ, sau đó đưa trả cho Cát Đông Húc.
Cát Đông Húc thật thà không khách khí cất đi.
Liếc mắt một cái có món thu nhập lớn như vậy, Cát Đông Húc tâm tình rất tốt, tiếp đó ngược lại cũng cùng Lê Liệu nói chuyện vui vẻ, không hề tỏ vẻ cao thủ, mà Lê Liệu chịu thiệt lớn như vậy, biết chỉ cần mình một ngày không bước vào Kim Đan hậu kỳ cũng đừng mơ báo thù, nếu trong thời gian ngắn không thể báo thù, sau đó giữa hai người còn phải làm ăn, Lê Liệu dứt khoát đem tâm tình buồn bực để sang một bên, cố gắng cùng Cát Đông Húc giao hảo.
Thế là, song phương trước đó còn đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán, giờ lại nói cười vui vẻ trong đại điện, khiến Xích Viêm hầu như muốn hoài nghi nhân sinh, âm thầm cảm khái, Nhân tộc thật trâu bò, Yêu tộc không thể so bì!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT