"Không phải bệnh viện huyện nào gọi đến, là bệnh viện Đông y tỉnh mình!" Phùng Chính Mại nghe vậy cả người chấn động, cuối cùng xem như hồi phục lại chút thần trí, vẻ mặt kích động nói.
"Cái gì? Ngươi nói là bệnh viện Đông y tỉnh mình gọi đến? Ý ngươi là nói, ngươi muốn đến bệnh viện Đông y tỉnh làm việc?" Mọi người trong phòng nghe vậy đều sợ ngây người, căn bản không thể tin vào tai mình.
Bọn họ còn tưởng rằng với tình huống của Phùng Chính Mại, Cát Đông Húc có thể giúp thu xếp vào một bệnh viện Đông y cấp huyện nào đó là tốt lắm rồi, kết quả, lại là nhảy một cái đến bệnh viện Đông y cấp tỉnh cao hơn mấy cấp.
"Đúng vậy! Không chỉ là muốn đến bệnh viện Đông y tỉnh làm việc, hơn nữa các ngươi có biết vừa nãy ai gọi điện thoại cho ta không?" Đầu óc Phùng Chính Mại lúc này cuối cùng cũng coi như dần khôi phục tỉnh táo, thấy các bậc trưởng bối ai nấy đều mặt mày kinh sợ, vẻ mặt không dám tin, không khỏi có chút đắc ý bắt đầu "bán cái nút".
"Tiểu tử thối, chúng ta làm sao biết ai gọi điện thoại cho ngươi! Nói mau, là ai?" Thấy Phùng Chính Mại vào lúc này còn bày đặt "bán cái nút", phụ thân Phùng Chính Mại lập tức giơ tay lên cho hắn một cái vào sau gáy.
Phùng Chính Mại xoa xoa cái ót, cười hề hề một trận, nhưng thấy cha hắn lại giơ tay lên, lúc này mới vội vàng nói: "Đừng, đừng, con nói ngay, con nói ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play