Gặp Hà Quý Chung trên mặt vẫn giữ nụ cười khiêm tốn, hiền lành như trước kia, không hề tỏ vẻ đắc chí vì thân phận thay đổi, vẻ mặt già nua của Trác Ninh bỗng đỏ bừng, ánh mắt có chút không dám nhìn thẳng vào Hà Quý Chung.
"Này, Quý Chung, con đừng trách dì, dì trước kia vì lợi ích làm tâm trí mê muội, quá mức xem trọng vật chất, để con phải chịu uất ức." Trác Ninh lộ vẻ xấu hổ nói.
"Dì, con hiểu tâm tình của cha mẹ.
Chuyện bây giờ đều đã qua, chúng ta không cần nhắc lại." Hà Quý Chung nói.
"Tốt, tốt, dì không nhắc, dì không nhắc." Trác Ninh nghe vậy trong lòng càng thêm xấu hổ.
"Mẹ, lần này mẹ yên tâm đi." Lương Vũ Phỉ cười nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play