"Rất tốt!" Cát Đông Húc chậm rãi nói một câu, sau đó gật đầu với Đổng Vũ Hân và Trịnh Chính Văn: "Nếu đại bá của các ngươi không muốn nghe các ngươi giải thích, vậy thì không cần giải thích."
Nói xong, Cát Đông Húc kéo tay Tưởng Lệ Lệ đi về phía thang máy.
"Lệ Lệ, Đông Húc!" Thấy Cát Đông Húc kéo tay Tưởng Lệ Lệ đi về phía thang máy, Đổng Vũ Hân muốn nói lại thôi, nước mắt chỉ trực trào ra, nghẹn ngào oan ức không nói nên lời.
Sắc mặt Trịnh Chính Văn cũng rất khó coi, nhưng đối mặt với vẻ uy nghiêm của đại bá, hắn chỉ có thể nắm tay Đổng Vũ Hân, nhẹ nhàng vỗ về.
"Hừ!" Trịnh Chính Điền thấy Cát Đông Húc và Tưởng Lệ Lệ "ảo não" rời đi, khinh thường bĩu môi.
"Được rồi, tất cả chú ý hình tượng cho ta, đừng để người ta cho rằng Trịnh gia chúng ta không có gia giáo!" Đại bá trầm giọng nói, lúc nói chuyện, ánh mắt vô tình hay cố ý liếc nhìn Đổng Vũ Hân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT