Tháp Na Thác và Uriel là hai kẻ xui xẻo.
Tưởng đâu một gói bột cà phê đen là mở màn thôi, ai ngờ bới rác đến tận lúc mặt trời lặn, bọn họ cũng không moi ra được cái gì khác để ăn.
"A!" Tháp Na Thác nằm ngửa trước căn lều vỏ cây đơn sơ của mình, tay ôm bụng đói meo uể oải.
Uriel vứt cái ba lô sang một bên, hai bàn tay đen nhẻm vì bới rác, cũng nằm phịch xuống bãi cỏ đầy rác: "Haiz."
Tháp Na Thác liếc nhìn ba lô của Uriel, ánh mắt lóe lên sự thèm khát và tham lam, nhưng cuối cùng vẫn kìm được cơn bốc đồng: "Anh thở dài làm gì, anh sắp rời khỏi chỗ này rồi còn gì."
"Không thể, anh phải ở lại một thời gian." Uriel không phòng bị Tháp Na Thác. Anh nhắm mắt lại, hai tay gác lên bụng, bụng hóp lại thấy rõ.
"Sao anh lại phải ở lại?" Tháp Na Thác ngẩng đầu, tò mò hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play