A Kỳ Nặc chưa kịp thốt ra một lời, thân thể bê bết máu đã như diều đứt dây rơi thẳng xuống đất. Chiếc mặt nạ vẫn luôn đeo trên mặt hắn không biết từ lúc nào đã tuột ra.
Mưa rửa trôi máu tươi, cũng cuốn đi sinh khí còn sót của Ngột Đô. Tháp Na Thác nâng khuôn mặt trắng bệch lạnh băng của hắn, nhẹ nhàng giúp hắn khép lại đôi mắt.
Nước mưa rửa trôi vết máu, cũng rửa trôi hơi thở của Oudu, Tháp Na Thác nâng niu khuôn mặt tái nhợt, lạnh lẽo đó, nhẹ nhàng khép mắt cho anh.
Cơ thể Ngột Đô vẫn giữ những thói quen thường ngày, nhưng không phải là người đó. Cô không được phép do dự, bởi họ đã phải trả cái giá quá đắt vì sự do dự ấy rồi.
Bao năm qua, người bên cô cứ lần lượt ra đi. Những khuôn mặt thân quen ấy, từng chút một trôi xa khỏi ký ức mà cô chẳng thể níu giữ.
Cô không được phép đau lòng quá lâu, càng không thể chìm trong bi thương. Cô chỉ có thể tiếp tục chiến đấu – chiến đấu – chiến đấu... cho đến hơi thở cuối cùng!
Tháp Na Thác đặt thi thể Ngột Đô xuống, đứng dậy với khẩu súng trong tay, tức giận nhìn về phía Bố Lí Khắc đang cười lớn sau màn mưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT