Alpha cấp B không chịu nổi, hắn ta loạng choạng lùi hai bước, ngửa người ngã vật xuống đất, mồ hôi lạnh gần như đồng thời chảy ra từ thái dương.
Hắn ta liều mạng dùng pheromone chống cự, đáng tiếc rất nhanh tuyến thể truyền đến cơn đau nhói. Hắn thở hổn hển, nhịn không được nhìn quanh: "Mấy người nhìn cái gì? Mau đi nói với viện trưởng, có Alpha cấp A đang lộng hành trong lớp!"
Trạm Bình Xuyên cười khẩy một tiếng, nửa quỳ xuống, giọng điệu lạnh lùng: "Có phải mày quên rồi không? Ở Đại học Tinh Châu, cấp A chính là có thể lộng hành."
Alpha cấp B á khẩu, hắn ta đột nhiên ôm ngực, nôn ra một búng máu.
Nếm thấy mùi máu tanh trong miệng, cuối cùng hắn ta cũng hoảng sợ.
Chuyện này là sao, tuy đối phương là cấp A nhưng hắn ta cũng không kém, tại sao chỉ là áp lực pheromone mà bị Trạm Bình Xuyên ép đến mức này?
"Ôi mẹ ơi, hóa ra khoảng cách giữa cấp B và cấp A lớn đến vậy."
"Ngu ngốc quá, dám trêu chọc Omega mà cấp A để ý, không biết tự lượng sức."
"Cười chết tôi, vừa nãy cậu ta nói ra những lời nực cười như thế."
"Nói người ta cấp A muốn làm gì thì làm, ha ha, cậu ta chẳng phải cũng muốn làm gì thì làm với cấp F đó sao."
Alpha cấp B giận quá mất khôn. Đồng tử hắn ta co rút lại, cơ thể nhanh chóng dài ra, trên mặt mọc lên những đốm trắng lồi lõm, miệng trở nên to và rộng, hai nhãn cầu trượt lên trên môi, trắng bệch dại ra.
Độ ẩm trong không khí đột ngột tăng cao, làn da của mọi người đều phủ một lớp hơi nước. Alpha cấp B giơ tay lên, dưới hai cánh tay vậy mà mọc ra hai vật phát điện hình thoi dài.
Dị năng hệ động vật cấp B, năng lực bậc 1 [Điện Giật Chết Người].
Dòng điện cao thế cực kỳ mãnh liệt lao về phía Trạm Bình Xuyên làm nhiễu loạn từ trường xung quanh, đèn sợi đốt trong phòng học chớp tắt vài cái rồi đồng thời ngắt điện.
Mắt thấy dòng điện sắp đánh trúng tim Trạm Bình Xuyên, nhưng Trạm Bình Xuyên chỉ khẽ nghiêng đầu, trước người hắn đột nhiên xuất hiện một tấm chắn trong suốt mà người thường không thể thấy.
Cường điện(*) mạnh mẽ nện vào tấm chắn, Alpha cấp B lộ ra vẻ mặt mong chờ hưng phấn, nhưng ngay giây tiếp theo ——
(*) Cường điện: cường độ dòng điện và cường độ điện trường.
Dòng điện đột nhiên với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai bắn ngược lại. Nụ cười của Alpha cấp B vẫn còn đọng trên mặt, cường điện xuyên thủng khắp người hắn ta, một mùi khét lẹt từ người hắn ta tràn ra.
Lan Tư hơi nhướng mày, có chút bất ngờ đánh giá bóng lưng Trạm Bình Xuyên.
Xem ra đêm qua, cậu cho rằng năng lực bậc 1 [Gặm Xương Hút Tủy] của Đặng Chi có thể lấy mạng Trạm Bình Xuyên là lo lắng thái quá.
Có tầng chắn này những con độc trùng đó không thể đến gần Trạm Bình Xuyên.
Vậy thuộc tính dị năng của người này là gì?
Alpha cấp B đã dùng hết sức lực để đối phó Trạm Bình Xuyên, nhưng bây giờ tất cả đòn tấn công đều phản lại hắn ta. Hắn ta cũng bị thương rất nặng, ngực lõm xuống, cánh tay buông thõng vô lực, hơi thở ra mang theo mùi phổi bị cháy khét. Cả người hắn ta nằm liệt trên mặt đất, gần như không thể nhúc nhích.
Kính của Lan Tư không biết đã tháo ra từ lúc nào.
Một cấp F đáng lẽ không thể nhìn thấy rào chắn năng lực của cấp S. Nhưng cậu thực sự tò mò, trùng hợp vị Ngoại Thần kia cũng rất thích hóng hớt, thấy người khác đánh nhau là muốn xem. Lan Tư tiện thể mượn mắt của Thần.
Thông qua tầm nhìn của Ngoại Thần, cậu nhìn thấy một lớp mặt phẳng màu xanh nhạt như mặt phẳng sóng nước gợn lăn tăn. Tấm chắn đó rộng khoảng 1 mét, cao 2 mét, trong suốt tinh khiết, tĩnh lặng không tì vết, che chắn hoàn toàn Trạm Bình Xuyên và... cậu.
Trong lòng Lan Tư có một khoảnh khắc rung động.
Tâm tư của người này không khỏi quá mức kín đáo, lại còn không quên bảo vệ cậu khi ứng phó với tấn công.
Thực ra cậu không cần bất kỳ sự bảo vệ nào, Bạch Pháp Lão chỉ khiến người khác khiếp sợ, tuy nhiên...
Cậu lại nhìn hai chiếc khuyên tai ngọc lam trên tai trái Trạm Bình Xuyên, những chiếc khuyên tai đó đung đưa, từng không chút kiêng dè cọ xát trên má và hoang dã xâm lấn lãnh địa của cậu.
Ngay cả Lan Tư cũng không nhận ra, khóe môi cậu nhẹ nhàng nhếch lên.