Phù Thủy Mộng Cảnh dẫn theo tên ngốc rời đi, Lan Tư lúc này mới có thời gian quay đầu lại tìm bóng dáng ông lão kia.
Nhưng góc phòng trống không, không biết từ lúc nào ông lão đã biến mất không dấu vết.
Phù Luân Lạp khó khắn lắm mới chờ được cậu chủ lớn đi, không cần phải gãi đùi nữa. Cô định giải thích cho Lan Tư về hành động kỳ lạ của ba người họ, nhưng lại phát hiện sự chú ý của Lan Tư không đặt trên người họ.
Phù Luân Lạp sững sờ nói: "Lan Tư, cậu đang nhìn gì vậy?"
Lan Tư thu lại ánh mắt, đột nhiên hỏi Adrian: "Tại sao lại là tinh khoáng thạch hồng anh?"
Adrian khựng lại, nhíu mày: "Cậu muốn nói gì?"
Lan Tư cúi mắt, dùng khớp ngón trỏ gõ nhẹ vào cằm: "Thông thường, dưới đáy biển, màu sắc huỳnh quang có độ bão hòa cao sẽ rực rỡ và bắt mắt hơn. Hiện nay, đá huỳnh quang cam, đá huỳnh quang vàng, đá huỳnh quang trắng, đá huỳnh quang hồng trong thành phố ngầm đều thích hợp hơn tinh khoáng thạch hồng anh để trang trí cung điện dưới đáy biển."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play