Sau cơn mưa đêm, ngày hôm sau trời quang đãng.
Nắng mùa thu xuyên qua nửa ô cửa sổ, rơi xuống chiếc giường mềm mại, vuốt ve gương mặt nghiêng của hai người đang ôm nhau.
Mái tóc dài của Lan Tư xõa ra, che phủ bờ vai lộ ra ngoài chăn. Đầu cậu khẽ cúi, hơi thở đều đặn, hai tay đặt bên gối, nhưng lưng lại áp sát vào người phía sau.
Tư thế này khiến cậu cảm thấy an toàn tuyệt đối, có lẽ vì trong hệ thống linh cảnh khi còn nhỏ, giọng nói kéo cậu ra khỏi nỗi sợ cũng ôm cậu từ phía sau như thế.
Trạm Bình Xuyên vòng tay qua eo cậu, ôm chặt vào lòng. Bàn tay đặt trên bụng mềm mại, mịn màng của Lan Tư.
Chiếc giường rất nhỏ, chỉ có tư thế này mới đủ chỗ ngủ. Đêm qua họ không đi đến bước cuối, một là vì điều kiện hạn chế, không gian không đủ để "vùng vẫy", hai là trời đã hửng sáng, thời gian không kịp.
Sau khi Trạm Bình Xuyên đánh dấu tạm thời cho Lan Tư, cậu liền ôm chặt lấy hắn không buông. Đây là phản ứng sinh lý bình thường: Omega được đánh dấu sẽ rất cần sự an ủi từ Alpha, khao khát tiếp xúc, khao khát được chăm sóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT