"Oa, đáng sợ thật, tôi sợ rồi."
Trạm Bình Xuyên nói sợ, nhưng tay không thành thật vén cổ áo Lan Tư lên một chút, cúi người hôn một cái lên xương quai xanh ấm áp, đáng thương nói: "Vậy tôi không ra vẻ thể hiện nữa, có thể cho tôi một chút pheromone an ủi được không?"
Lan Tư hít sâu một hơi. Chỗ bị hôn ngứa ran, rõ ràng không để lại dấu vết gì nhưng cảm giác tồn tại lại rất mạnh.
"Đồ hư hỏng."
Miệng thì trách nhưng Lan Tư vẫn vòng tay ôm chặt cổ Trạm Bình Xuyên hơn, cẩn thận không chạm vào vết thương của hắn, thả ra chút pheromone mộc lan an ủi.
Pheromone của hai người có độ phù hợp cực cao, nên hiệu quả an ủi cũng rất mạnh.
Thật ra Trạm Bình Xuyên không cần an ủi, hắn hiện tại cảm xúc ổn định, vết thương đang chuyển biến tốt đẹp, tiểu mỹ nhân thơm lừng vẫn trong vòng tay. Nhưng vào lúc này tỏ ra yếu đuối quả nhiên có thể đòi hỏi được chút lợi ích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play