Nhờ có Trưởng thôn Kim ra mặt giúp đỡ, mạ non của Tô Lăng rốt cuộc cũng có nơi nương tựa. Hôm nay trời nắng ráo, cậu bèn bỏ tiền thuê hơn mười người trong thôn đến giúp mình cấy mạ.
Ban đầu, cậu chỉ đứng trên lối nhỏ bên ruộng, chăm chú quan sát. Nhưng nhìn hơn mười phút, cậu lại cảm thấy việc cấy mạ rất thú vị, trong lòng ngứa ngáy, muốn thử một phen.
Chỉ là, bảo cậu trực tiếp chân trần xuống ruộng, giẫm vào bùn đất thì quả thật là không thể. Tính sạch sẽ của cậu tuyệt không cho phép da thịt tiếp xúc thân mật quá lâu với bùn đất.
Lí Đại Hải bèn nghĩ kế, về nhà lấy ra đôi ủng cao su lao động mà bố cậu ấy từng dùng, đem cho Tô Lăng mượn.
Vì thế, Tô Lăng đội nón lá, xắn cao ống quần thể thao, chân đi đôi ủng cao su màu đen dài đến gối, dẫm vào thửa ruộng bùn lầy. Trong tay cầm một nắm mạ non, cậu học theo tư thế của Lí Đại Hải, vụng về cấy một nhúm nhỏ xuống bùn.
Mạ của người ta thì cấy ngay hàng thẳng lối, còn mạ của cậu thì xiêu vẹo nghiêng ngả, thật chẳng dám nhìn. Cậu liếc trái liếc phải, nhìn thế nào cũng không thấy tay nghề mình khác người, sao hiệu quả lại kém xa đến thế?
“Anh Tô, mạ không được cấy quá cạn, cũng chẳng thể quá sâu, giữ ở độ sâu từ một đến hai phân là được rồi.” Lí Đại Hải vừa nói vừa cầm mạ dạy cho Tô Lăng bí quyết: “Như tôi đây, dùng ngón trỏ và giữa kẹp chặt gốc mạ, thuận theo rễ mà cắm xuống bùn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT