Khi cả hai quay về nhà họ Lục thì trời đã tối hẳn.
Lê Tuyết đi đậu xe, hai chân Lục Lương chạm xuống đất, giờ mới tự giác, đi đến cửa thì cậu chủ động bước xuống xe.
Sau lưng nhẹ bẫng, toàn thân cô thả lỏng, Lê Tuyết quay đầu nhìn cậu chằm chằm.Lục Lương khẽ liếc lại cô, không thèm nói lời cảm ơn đã xoay người rời đi.Giống như một ông lớn.
Lê Tuyết nhìn mà nghiến răng nghiến lợi.
Đỗ xe xong, cô bước tới biệt thự, vừa vào nhà đã phát hiện hôm nay nhà họ Lục có vẻ hơi khác thường.
Nhìn kỹ hơn, cô thấy hôm nay trong phòng khách có thêm hai người, bên cạnh cha Lục là một cô gái mặc bộ váy trắng như tuyết, mái tóc dài bồng bềnh.Mặt mày thanh tú, tính tình dịu dàng, tuy ăn mặc giản dị nhưng xét về khí chất và khuôn mặt thuần khiết mà nói, không cần nghĩ nhiều cũng biết cô ta chính là bạch liên hoa Thư Vân Hề.
Mà người ngồi cách xa đó là một cô gái mặc váy đen, trạc tuổi Thư Vân Hề, nhưng nét mặt lại bình thường và nhạt nhoà hơn rất nhiều, có điều khí chất giữa lông mày và đôi mắt lại cực kỳ mãnh liệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play